TRANG BO – HÀNH TRÌNH CHIẾN ĐẤU VỚI BỆNH SUY THẬN VÀ TÁI SINH CUỘC ĐỜI

Phần I: Tái sinh – Ngày sinh nhật thứ hai trong đời

Giữa đời thường lặng lẽ, đôi khi có những con người đã đi qua nghịch cảnh bằng một ý chí phi thường. Nhìn Trang Bo – cô gái trẻ luôn cười tươi, sống lạc quan và đầy năng lượng – không ai nghĩ rằng, đằng sau nụ cười ấy là ba năm trời chiến đấu với căn bệnh suy thận giai đoạn cuối.

Chặng đường ấy bắt đầu sau hành trình sinh con – tưởng là viên mãn, nhưng lại đi kèm một chẩn đoán nghiệt ngã: suy thận độ 2B. Rồi bệnh tiến triển âm thầm mà nhanh chóng, đến độ 3, 4 và bước vào giai đoạn 5 – giai đoạn cần ghép thận nếu không muốn sự sống dần lụi tắt.

⏰ 12h 06 phút trưa ngày 22/5/2025, một cuộc gọi “lịch sử” từ Bệnh viện Đa khoa tỉnh Quảng Ninh báo tin có người hiến tạng phù hợp. Trang Bo – trong cảm giác vừa hồi hộp, vừa hy vọng – lập tức lên đường. Trong khoảnh khắc ấy, chị biết: đây là cơ hội có thể chỉ đến một lần trong đời.

Tại bệnh viện, giữa những người bệnh cũng đang mong chờ như mình, chị được chọn là một trong hai người đủ điều kiện ghép tạng. 18h, thông báo được đưa ra – ca phẫu thuật sẽ diễn ra ngay trong đêm.

Không niềm vui vỡ oà, chỉ là những cảm xúc lặng nghẹn. Bởi người trao cho chị cơ hội tái sinh – là một người đàn ông đã qua đời vì chết não. Trong nỗi đau tột cùng, gia đình anh đã lựa chọn cao cả: hiến tạng để cứu người. Với Trang Bo, họ chính là ân nhân vô danh – là người đã đặt một trái tim nhân ái vào cuộc sống của chị hôm nay.

🕧 12h30 rạng sáng 23/5, chị được đưa lên phòng mổ. Trải qua hơn 4 tiếng đồng hồ căng thẳng, ê-kíp ghép tạng đã hoàn thành thành công ca ghép thận đầu tiên từ người cho chết não tại Quảng Ninh. Trang Bo được đưa về phòng hồi sức – một cơ thể mệt lả, đau đớn, nhưng trái tim tràn đầy hy vọng sống.

Ba ngày đầu hậu phẫu là chuỗi thời gian chị nằm bất động, cách ly hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Không người thân, không điện thoại, chỉ có những cơn đau và đội ngũ y bác sĩ bên cạnh – như người thân, như điểm tựa tinh thần duy nhất.

Chính trong những khoảnh khắc yếu đuối nhất, chị đã thấm thía giá trị hai chữ “tình người” – từ ánh mắt động viên, những bát cháo khuya, từng giọt truyền, viên thuốc, lời hỏi han… Bác sĩ và điều dưỡng lúc này không chỉ là người chữa bệnh, mà còn là người đồng hành trong hành trình tái sinh.

Ngày thứ 4 sau mổ, chị được cầm lại điện thoại. Việc đầu tiên là tìm hiểu về người hiến tạng. Mỗi dòng tin về người đàn ông ấy – cùng người vợ, những đứa con nhỏ – khiến chị bật khóc. Từ trong tận cùng biết ơn, chị nhủ lòng phải sống một cuộc đời xứng đáng – không chỉ cho mình, mà còn cho người đã ra đi và những yêu thương họ để lại.

Ghép tạng – không chỉ là một thành tựu y học. Đó là nghệ thuật của sự hồi sinh.
Với những bác sĩ, họ không đơn thuần là người cầm dao mổ. Họ là nghệ nhân của sự sống – nơi mỗi thao tác không chỉ cứu người mà còn khơi lên niềm tin vào lòng nhân ái.
Trang Bo – giờ đây không chỉ là người được cứu sống, mà còn là minh chứng sống động cho điều kỳ diệu mang tên: y đức – y thuật – và tình người.
——————————————-
Nguồn CDC Quảng Ninh

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *